First topic message reminder :
Hôm nay cho cả nhà bội thực Fic lun nhé..Đây là 1 Fic của 1 bạn bên KTS..Fic viết về Jun, rất hay, rất sâu sắc.Mong rằng mọi người sẽ thích thú khi đọc fic này ^^
______________________________________________________________
Sau đây là lời tác giả giới thiêụ về fic:
"Mình là fan của BOF, crazy fan của Gốm – Cháo.
Nhưng fic này của mình không dành cho Gốm – Cháo mà dành riêng cho Woobin. Trong phim Woobin đã ít đất diễn rồi mà fic cũng chỉ toàn là SoEul couple nên mình quyết tâm đưa bạn Bin lên làm nhân vật chính.
Chưa bao h nghĩ rằng mình sẽ viết fic. Nhưng tự nhiên hôm nay phởn nên có một quyết định táo bạo là làm 1 fic của riêng mình.
Nói thật là văn chương của mình dở tệ. Mình không giỏi trong việc miêu tả khung cảnh và tâm trạng nhân vật đâu. Vì vậy, fic của mình chắc sẽ chủ yếu là đối thoại và suy nghĩ của nhân vật thôi. Nhưng vẫn hy vọng là sẽ được mọi người ủng hộ.(^^)
Khi đọc các fic trên diễn đàn, mình rất thích nhân vật Han Gu Ni trong My Destiny của ss SoEulmate (và sự xuất hiện của GuNi trong một số fic khác cũng rất hay). Mình nghĩ nàng vệ sỹ này là soulmate thích hợp nhất đối với bạn Bin, nên luôn mong muốn có fic nào đó viết kỹ về tình yêu của đôi này. Nhưng chẳng ai viết cả nên mình đành tự tưởng tượng vậy.(^^)"
_________________________________________________________________
Tác giả : reddevil2302
Characters: Woobin, Guni, F3, Jandi, GaEul, JK,…
Rate: Dành cho những ai biết đọc, còn nếu ko đọc được thì có thể nhờ người khác đọc giúp.Thời gian trong fic là lúc BOF kết thúc, chính xác là tù khi bạn Yi Jung xuống sân bay.
Tình trạng fic : on going..........
CHAP 1: A PROMISE
*** Sân bay
- Yo, my man, welcome back.
Woobin vừa nói vừa ôm và vỗ mạnh vào lưngYi jung. Vậy là người cuối cùng của F4 đã trở về. Họ lại có thểđoàn tụ và ở gần bên nhau như 4 năm trước rồi.
- Aizzz, thằng này, đau quá ah. Có biết là lực tay của cậu khủng khiếp lắm ko?
- Hehe, lâu quá rồi không gặp cậu nên mình muốn xem thử có phải là mơ ko mà.
- Sao cậu không thử với chính mình ý? Đau chết mất. – Yi jung cau có đáp.
- Sorry, vậy để mình mang vali giùm cậu nhé. – Woobin cười hối lỗi - Thôi, tụi mình ra xe nhanh đi. Jun Pyo vừa gọi điện cho mình. Cậu ta nói là đang trên đường đến bãi biển Incheon, Jandi và Jihoo đang làm công tác tình nguyện ở đó. Có vẻ cậu chàng đang nôn nóng muốn cầu hôn với Jandi đó.
- Thế sao? Nghĩ tới vẻ mặt hí hửng của cậu ta khi mà Jandi đồng ý là tớ muốn phá cái vụ cầu hôn đó quá ah.
- Vậy chúng ta đến thẳng đó nhé. – Woobin nở một nụ cười nham hiểm. (^^)
- Hay đấy. Nhưng trước khi đến đó, cậu phải đưa mình đến một nơi khác đã. – Yi jung nở một nụ cười tươi rói và ánh mắt anh chợt sáng lên.
- Ah, tớ biết rồi. Trường mẫu giáo Ngôi sao nhỏ đúng ko? Ok, let’s go!
Nói rồi, Woobin và Yi jung tiến nhanh tới chiếc xe thể thao của Woobin và phóng vút đi.
*** Trường mẫu giáo Ngôi sao nhỏ
Woobin cho xe dừng lại trước cổng trường mẫu giáo nơi mà Ga Eul đang dạy.
- Cậu ở đây chờ mình nhé. Mình phải vào gặp cô ấy trước đã. – Yi jung nói rồi mở cửa xe và chạy vội vào sân trường mẫu giáo, không thèm nghe cả câu trả lời của anh.
Woobin bước ra khỏi xe để hít thở bầu không khí trong lành và nhìn ngắn xung quanh.
Câu chuyện giữa Yi jung và Ga Eul 4 năm trước và lời hẹn của họ anh đều biết rõ. Woobin thoáng mỉm cười. Anh thấy vui cho Yi jung vì cuối cùng người bạn thân của anh đã thoát khỏi những nỗi đau trong quá khứ, nắm bắt được hạn phúc và tìm được soulmate cho mình.
Nghĩ đến đây, Woobin cảm thấy thật buồn cười. Soulmate? Anh mà cũng lại bắt đầu tin vào soulmate ư? Nhưng cũng đúng thôi. Trước mặt anh chẳng phải đã có hai nhân chứng sống đó sao. Yi jung và Junpyo, hai thằng đó không phải đã tìm được tình yêu đích thực và một nửa của mình rồi sao?
Aizzz, có lẽ mình cũng phải đi tìm soulmate cho bản thân thôi. Woobin bật cười với ý nghĩ đó.
Đang mải mê suy nghĩ, chợt Woobin nghe thấy tiếng lũ trẻ đang ở phía bên trong trường mẫu giáo.
Một thằng nhóc khoảng 5 tuổi đang ngồi bệt dưới đất và bị lũ bạn trêu chọc.
- Lêu lêu, đồ bún thiu, cái cây thấp thế mà cũng không trèo lên được ah? Vậy thì cứ đi chân không mà vào lớp nhé.
Cậu bé kia có vẻ đang sắp khóc. Bỗng ở đâu xuất hiện một cô nhóc tay cầm thanh kiếm đồ chơi vung loạn xạ, vừa chạy lại, vừa hét:
- Kyaaaa, lũ kia, mau lùi ra, không được bắt nạt Shin nữa.
Lời nói của cố bé có uy lực tức thì, lũ nhóc kia vội chạy biến. Nhưng một thằng trong số đó vẫn cố quay đầu lại để trêu: “Ê, vệ sỹ của mày đến rồi kìa. Con trai gì mà như bún thiu, phải để con gái bảo vệ. Lêu lêu, xấu hổ quá đi”
Sau đó, cô bé con kia leo lên cây, rồi rất nhanh trở xuống với hai chiếc giày trên tay. Hai đứa bé nói với nhau điều gì đó rồi nắm tay nhau đi về phía lớp học.
***********
Cảnh tượng vừa rồi khiến Woobin nhớ lại một kỷ niệm thời thơ ấu, một người bạn thuở bé. Khó ai có thể tưởng tượng được rằng anh - một Prince Song danh tiếng lẫy lừng, khiến bọn lưu manh phải khiếp vía khi nghe đến tên lại là một thằng bé yếu đuối và hay khóc nhè khi còn bé.
Khi anh 7 tuổi, có một thời gian anh phải sang MaCau cùng với ba mẹ. Lúc ấy, anh rất buồn vì ở đó chẳng có F3 và chẳng có ai chơi cùng với anh cả. Rồi ba anh đưa anh đến nhà một võ sư nổi tiếng ở MaCau để học võ thuật. Lúc đầu, do không có hứng thú với việc đánh đấm và do chưa quen với việc tập luyện nên anh tiếp thu rất chậm, thường xuyên nhớ sai động tác nên luôn bị lũ bạn ở đó chọc ghẹo.
Và anh gặp một cô nhóc ở đó. Cô nhóc kém anh hai tuổi, có gương mặt xinh xắn, đáng yêu như một thiên thần, nhưng lại đanh đá lém lỉnh, giỏi võ thuật và đặc biệt là trèo cây rất giỏi. Cô bé đó đã nhiều lần giúp anh thoát khỏi những trò chọc phá của lũ bạn cùng lớp.
Một lần, sau khi cô bé lấy giúp Woobin đôi giày bị bọn bạn ném lên cây, anh đã nói với cô bé rằng:
- Cám ơn cậu nhiều nhé. Lần nào cậu cũng giúp mình hết…. Hay là cậu làm vệ sỹ cho tớ nhé.
- Tớ ah? Không đâu. Tớ là con gái mà. Sao có thể làm vệ sỹ cho cậu được chứ?
- Nhưng cậu giỏi võ thế cơ mà? Lũ nhóc ở võ đường ai cũng nể sợ cậu hết ah. Có cậu làm vệ sỹ thì tụi nó sẽ chẳng dám bắt nạt tớ nữa đâu.
- Tớ không thích thế. Tớ luôn mơ ước mình là một công chúa và có một chàng hoàng tử xuất hiện chỉ để bảo vệ một mình tớ thôi. Và tớ không cho rằng cậu yếu ớt, kém cỏi đâu. Tớ nghĩ là nếu cậu chăm chỉ tập luyện võ thuật thì chẳng mấy chốc cậu sẽ đứng đầu lớp và giỏi hơn cả tớ đấy.
- Nhưng tớ chẳng thích mấy trò đánh đấm đó.
- Sao lại là mấy trò đánh đấm chứ? Thầy giáo nói võ thuật giúp con nguời ta khoẻ mạnh, sảng khoái và nó còn có thể giúp chúng ta bảo vệ những người mà ta yêu thương nhất đấy.
- Thật sao?
- Uhm. Thật đấy. Cậu hãy học võ thuật cho thật giỏi để sau này bảo vệ tớ. Hứa nhé. - Cô bé giơ ngón tay út ra.
- Ok. Mình hứa. – Woobin cũng giơ ngón tay út ra để móc nghéo với cô bé.
Hai tuần sau lần đó, cô bé phải chuyển nhà đi nơi khác. Trước khi chia tay, Woobin đã hẹn gặp cô bé ở bờ sông gần võ đường, và nói với cô bé rằng:
- Mình sẽ cố gắng học võ thật giỏi. Khi nào gặp lại, nếu tớ có thể đánh thắng cậu thì cậu hãy trở thành công chúa của tớ nhé.
- Uhm.... Nếu cậu đánh thắng tớ. – Cô bé đáp lại cùng với nụ cười tươi rói.
Nụ cười của cô bé như sáng lên long lanh trước ánh nắng mặt trời phản chiếu lại từ dòng sông. Nụ cười ấy, cảnh tượng ấy đã khắc sâu vào tâm trí cậu nhóc 7 tuổi Song Woobin.
Woobin chợt cười khi nhớ lại lời hứa trẻ con năm đó. Anh tự hỏi không biết bây giờ cô nhóc đó trông như thế nào nhỉ? Không biết cô ấy có còn nhớ lời hứa đó không?
Hôm nay cho cả nhà bội thực Fic lun nhé..Đây là 1 Fic của 1 bạn bên KTS..Fic viết về Jun, rất hay, rất sâu sắc.Mong rằng mọi người sẽ thích thú khi đọc fic này ^^
______________________________________________________________
Sau đây là lời tác giả giới thiêụ về fic:
"Mình là fan của BOF, crazy fan của Gốm – Cháo.
Nhưng fic này của mình không dành cho Gốm – Cháo mà dành riêng cho Woobin. Trong phim Woobin đã ít đất diễn rồi mà fic cũng chỉ toàn là SoEul couple nên mình quyết tâm đưa bạn Bin lên làm nhân vật chính.
Chưa bao h nghĩ rằng mình sẽ viết fic. Nhưng tự nhiên hôm nay phởn nên có một quyết định táo bạo là làm 1 fic của riêng mình.
Nói thật là văn chương của mình dở tệ. Mình không giỏi trong việc miêu tả khung cảnh và tâm trạng nhân vật đâu. Vì vậy, fic của mình chắc sẽ chủ yếu là đối thoại và suy nghĩ của nhân vật thôi. Nhưng vẫn hy vọng là sẽ được mọi người ủng hộ.(^^)
Khi đọc các fic trên diễn đàn, mình rất thích nhân vật Han Gu Ni trong My Destiny của ss SoEulmate (và sự xuất hiện của GuNi trong một số fic khác cũng rất hay). Mình nghĩ nàng vệ sỹ này là soulmate thích hợp nhất đối với bạn Bin, nên luôn mong muốn có fic nào đó viết kỹ về tình yêu của đôi này. Nhưng chẳng ai viết cả nên mình đành tự tưởng tượng vậy.(^^)"
_________________________________________________________________
Tác giả : reddevil2302
Characters: Woobin, Guni, F3, Jandi, GaEul, JK,…
Rate: Dành cho những ai biết đọc, còn nếu ko đọc được thì có thể nhờ người khác đọc giúp.Thời gian trong fic là lúc BOF kết thúc, chính xác là tù khi bạn Yi Jung xuống sân bay.
Tình trạng fic : on going..........
CHAP 1: A PROMISE
*** Sân bay
- Yo, my man, welcome back.
Woobin vừa nói vừa ôm và vỗ mạnh vào lưngYi jung. Vậy là người cuối cùng của F4 đã trở về. Họ lại có thểđoàn tụ và ở gần bên nhau như 4 năm trước rồi.
- Aizzz, thằng này, đau quá ah. Có biết là lực tay của cậu khủng khiếp lắm ko?
- Hehe, lâu quá rồi không gặp cậu nên mình muốn xem thử có phải là mơ ko mà.
- Sao cậu không thử với chính mình ý? Đau chết mất. – Yi jung cau có đáp.
- Sorry, vậy để mình mang vali giùm cậu nhé. – Woobin cười hối lỗi - Thôi, tụi mình ra xe nhanh đi. Jun Pyo vừa gọi điện cho mình. Cậu ta nói là đang trên đường đến bãi biển Incheon, Jandi và Jihoo đang làm công tác tình nguyện ở đó. Có vẻ cậu chàng đang nôn nóng muốn cầu hôn với Jandi đó.
- Thế sao? Nghĩ tới vẻ mặt hí hửng của cậu ta khi mà Jandi đồng ý là tớ muốn phá cái vụ cầu hôn đó quá ah.
- Vậy chúng ta đến thẳng đó nhé. – Woobin nở một nụ cười nham hiểm. (^^)
- Hay đấy. Nhưng trước khi đến đó, cậu phải đưa mình đến một nơi khác đã. – Yi jung nở một nụ cười tươi rói và ánh mắt anh chợt sáng lên.
- Ah, tớ biết rồi. Trường mẫu giáo Ngôi sao nhỏ đúng ko? Ok, let’s go!
Nói rồi, Woobin và Yi jung tiến nhanh tới chiếc xe thể thao của Woobin và phóng vút đi.
*** Trường mẫu giáo Ngôi sao nhỏ
Woobin cho xe dừng lại trước cổng trường mẫu giáo nơi mà Ga Eul đang dạy.
- Cậu ở đây chờ mình nhé. Mình phải vào gặp cô ấy trước đã. – Yi jung nói rồi mở cửa xe và chạy vội vào sân trường mẫu giáo, không thèm nghe cả câu trả lời của anh.
Woobin bước ra khỏi xe để hít thở bầu không khí trong lành và nhìn ngắn xung quanh.
Câu chuyện giữa Yi jung và Ga Eul 4 năm trước và lời hẹn của họ anh đều biết rõ. Woobin thoáng mỉm cười. Anh thấy vui cho Yi jung vì cuối cùng người bạn thân của anh đã thoát khỏi những nỗi đau trong quá khứ, nắm bắt được hạn phúc và tìm được soulmate cho mình.
Nghĩ đến đây, Woobin cảm thấy thật buồn cười. Soulmate? Anh mà cũng lại bắt đầu tin vào soulmate ư? Nhưng cũng đúng thôi. Trước mặt anh chẳng phải đã có hai nhân chứng sống đó sao. Yi jung và Junpyo, hai thằng đó không phải đã tìm được tình yêu đích thực và một nửa của mình rồi sao?
Aizzz, có lẽ mình cũng phải đi tìm soulmate cho bản thân thôi. Woobin bật cười với ý nghĩ đó.
Đang mải mê suy nghĩ, chợt Woobin nghe thấy tiếng lũ trẻ đang ở phía bên trong trường mẫu giáo.
Một thằng nhóc khoảng 5 tuổi đang ngồi bệt dưới đất và bị lũ bạn trêu chọc.
- Lêu lêu, đồ bún thiu, cái cây thấp thế mà cũng không trèo lên được ah? Vậy thì cứ đi chân không mà vào lớp nhé.
Cậu bé kia có vẻ đang sắp khóc. Bỗng ở đâu xuất hiện một cô nhóc tay cầm thanh kiếm đồ chơi vung loạn xạ, vừa chạy lại, vừa hét:
- Kyaaaa, lũ kia, mau lùi ra, không được bắt nạt Shin nữa.
Lời nói của cố bé có uy lực tức thì, lũ nhóc kia vội chạy biến. Nhưng một thằng trong số đó vẫn cố quay đầu lại để trêu: “Ê, vệ sỹ của mày đến rồi kìa. Con trai gì mà như bún thiu, phải để con gái bảo vệ. Lêu lêu, xấu hổ quá đi”
Sau đó, cô bé con kia leo lên cây, rồi rất nhanh trở xuống với hai chiếc giày trên tay. Hai đứa bé nói với nhau điều gì đó rồi nắm tay nhau đi về phía lớp học.
***********
Cảnh tượng vừa rồi khiến Woobin nhớ lại một kỷ niệm thời thơ ấu, một người bạn thuở bé. Khó ai có thể tưởng tượng được rằng anh - một Prince Song danh tiếng lẫy lừng, khiến bọn lưu manh phải khiếp vía khi nghe đến tên lại là một thằng bé yếu đuối và hay khóc nhè khi còn bé.
Khi anh 7 tuổi, có một thời gian anh phải sang MaCau cùng với ba mẹ. Lúc ấy, anh rất buồn vì ở đó chẳng có F3 và chẳng có ai chơi cùng với anh cả. Rồi ba anh đưa anh đến nhà một võ sư nổi tiếng ở MaCau để học võ thuật. Lúc đầu, do không có hứng thú với việc đánh đấm và do chưa quen với việc tập luyện nên anh tiếp thu rất chậm, thường xuyên nhớ sai động tác nên luôn bị lũ bạn ở đó chọc ghẹo.
Và anh gặp một cô nhóc ở đó. Cô nhóc kém anh hai tuổi, có gương mặt xinh xắn, đáng yêu như một thiên thần, nhưng lại đanh đá lém lỉnh, giỏi võ thuật và đặc biệt là trèo cây rất giỏi. Cô bé đó đã nhiều lần giúp anh thoát khỏi những trò chọc phá của lũ bạn cùng lớp.
Một lần, sau khi cô bé lấy giúp Woobin đôi giày bị bọn bạn ném lên cây, anh đã nói với cô bé rằng:
- Cám ơn cậu nhiều nhé. Lần nào cậu cũng giúp mình hết…. Hay là cậu làm vệ sỹ cho tớ nhé.
- Tớ ah? Không đâu. Tớ là con gái mà. Sao có thể làm vệ sỹ cho cậu được chứ?
- Nhưng cậu giỏi võ thế cơ mà? Lũ nhóc ở võ đường ai cũng nể sợ cậu hết ah. Có cậu làm vệ sỹ thì tụi nó sẽ chẳng dám bắt nạt tớ nữa đâu.
- Tớ không thích thế. Tớ luôn mơ ước mình là một công chúa và có một chàng hoàng tử xuất hiện chỉ để bảo vệ một mình tớ thôi. Và tớ không cho rằng cậu yếu ớt, kém cỏi đâu. Tớ nghĩ là nếu cậu chăm chỉ tập luyện võ thuật thì chẳng mấy chốc cậu sẽ đứng đầu lớp và giỏi hơn cả tớ đấy.
- Nhưng tớ chẳng thích mấy trò đánh đấm đó.
- Sao lại là mấy trò đánh đấm chứ? Thầy giáo nói võ thuật giúp con nguời ta khoẻ mạnh, sảng khoái và nó còn có thể giúp chúng ta bảo vệ những người mà ta yêu thương nhất đấy.
- Thật sao?
- Uhm. Thật đấy. Cậu hãy học võ thuật cho thật giỏi để sau này bảo vệ tớ. Hứa nhé. - Cô bé giơ ngón tay út ra.
- Ok. Mình hứa. – Woobin cũng giơ ngón tay út ra để móc nghéo với cô bé.
Hai tuần sau lần đó, cô bé phải chuyển nhà đi nơi khác. Trước khi chia tay, Woobin đã hẹn gặp cô bé ở bờ sông gần võ đường, và nói với cô bé rằng:
- Mình sẽ cố gắng học võ thật giỏi. Khi nào gặp lại, nếu tớ có thể đánh thắng cậu thì cậu hãy trở thành công chúa của tớ nhé.
- Uhm.... Nếu cậu đánh thắng tớ. – Cô bé đáp lại cùng với nụ cười tươi rói.
Nụ cười của cô bé như sáng lên long lanh trước ánh nắng mặt trời phản chiếu lại từ dòng sông. Nụ cười ấy, cảnh tượng ấy đã khắc sâu vào tâm trí cậu nhóc 7 tuổi Song Woobin.
Woobin chợt cười khi nhớ lại lời hứa trẻ con năm đó. Anh tự hỏi không biết bây giờ cô nhóc đó trông như thế nào nhỉ? Không biết cô ấy có còn nhớ lời hứa đó không?