Chap 9
Part I
Biệt thự Cheon dae dong.
Gaeul cựa mình. Cô đưa tay tìm cái gối dài quen thuộc của mình. Nhưng….Vòng tay rắn chắc của Yi Jung đột ngột ôm chặt lấy cô.
Hơi thở của anh phả nhẹ lên gáy cô.
..
Bàn tay trái anh đang vuốt ve nhẹ bờ vai cô.
…
Và bàn tay phải thì kéo khuôn mặt của cô quay về phía anh. Đôi mắt của họ đối diện nhau.
…
Một đôi mắt lạnh lùng khó hiểu.
…
Một đôi mắt như đang che dấu & sắp bộc lộ một điều gì đó.
…
Và…
…
Môi Yi Jung bất ngờ tìm lấy môi Gaeul một cách day dứt & cuồng nhiệt.
…
Môi Gaeul đáp lại nụ hôn ấy một cách thành thục.
…
….
……
Cô nghĩ là đã 2 phút ..có lẽ là 2 phút 30 giây.
…
Nụ hôn vẫn chưa dứt.
…
So Yi Jung ! Anh làm cái trò gì thế ?
…
Phổi Gaeul rơi vào tình trạng thiếu oxy khi môi Yi Jung rời khỏi môi cô. Điều đó làm trái tim của cô buột phải đập điên cuồng để có thể ổn định hơi thở…Khi cô quay lại nhìn anh một cách bực bội thì ..Yi Jung đang cười. Cách cười của một đứa trẻ vừa làm thành công một trò nghịch tinh quái. Lườm anh một cái, Gaeul quay lưng ôm chặt cái gối dài.
….
………
Gaeul ngủ rồi !
Anh cảm nhận đc điều đó. Và có một cái gì đó đang thôi thúc trong anh. Ngón tay anh nhẹ nhàng luồng qua gáy cô. Cẩn trọng. Phải thật cẩn trọng, nếu cô thức giấc thì …
“So Yi Jung! Sao mình lại làm mấy trò lén lút này nhỉ ?”
Những người đàn bà khác nếu biết Yi Jung có hành động thế này thì đều khó mà giấu đc nỗi sung sướng nhưng…Gaeul thì dám đánh chết anh lắm !
Bàn tay Yi Jung xoay khuôn mặt Gaeul ngược lại 180 độ một cách thật nhẹ nhàng. Anh gần như nín thở.
Đôi mắt Gaeul vẫn nhắm.
Yi Jung thở hắt ra.
“ Ôi trời ! Sao mà như đi trộm thế nhỉ ?”
Khuôn mặt Gaeul khi ngủ rất đẹp. Thiên thần khi ngủ cũng chỉ có thể như thế này thôi. Điều đó khiến Yi Jung mỉm cười.
…
Nụ cười của một tên trộm vừa vớ đc món hời.
…
Và…Yi Jung lại ôm chầm lấy cô. Khuôn mặt cô áp nhẹ vào vòng ngực rắn chắc của anh. Vòng tay anh xiết chặt lại. Mong là cô đừng thức giấc.
May mắn!
Yi Jung cảm nhận đc hơi thở nhẹ nhàng của cô phả lên ngực anh.
…
Vòng tay anh ko xiết chặt nữa . Anh vuốt nhẹ mấy sợi tóc lòa xòa trên trán cô. Đôi môi đáng yêu của cô bắt đầu quyến rũ anh.
…
Mạo hiểm ! Ôh! Sao lại là mạo hiểm nhỉ ?
…
Môi Yi Jung chạm vào làn môi hồng hồng ấy một cách dè dặt. Nụ hôn thật nhẹ để ko làm cô tỉnh giấc…
Ngọt quá ! Hôn một cách lén lút thật thú vị. Anh có bao giờ phải hôn lén lút đâu…
Yi Jung đưa nhích đầu ra xa. Mắt anh nhìn chăm chăm vào khuôn mặt đang đối diện mình. Cô vẫn ngủ !
…
Thành công!
…
Những mệt mỏi mà cô tích tụ trong suốt thời gian qua đã giúp anh. Có lẽ chỉ đc lần này thôi. Nhưng một lần cũng ko phải là ít.
…
Đôi khi con người ta đừng quá tham lam.
…
Nhưng đã lỡ tham lam rồi thì tham lam luôn vậy !
…
Anh sẽ cướp cô khỏi cái gôi ôm đêm nay… Cướp ah ?
Yi Jung vòng hai cánh tay lại. Gaeul nằm gọn trong lòng anh. Ấm thật đấy! Như ôm một vầng trăng đã đc mặt trời sưởi ấm nên ko nóng đến độ bỏng rát.
…
Yi Jung lại mỉm cười và chìm vào giấc ngủ.
***
Ánh nắng gay gắt của mặt trời buổi sáng làm nóng tấm chăn mà Yi Jung đang đắp. Cái gối bên cạnh anh nằm ngay ngắn & tất nhiên là ko có chủ nhân của nó ở đó.
…
Đương nhiên là như thế rồi ! Có bao giờ cô dậy muộn hơn anh đâu ! Nhưng Yi Jung cũng đã tỉnh ngủ từ lâu rồi. Anh bị đánh thức bởi những tiếng cười trong trẻo đáng yêu vang lên …Bước xuống giường, mặc áo chòang vào, Yi Jung bước đến gần cửa sổ, hướng có tiếng cười vang lên.
…
Hôm nay bà Kim phơi rèm cửa & khăn trải bàn trong sân phơi của biệt thự. Những cơn gió thổi tung những tấm rèm biến chúng thành những đám mây bồng bềnh. Và giữa đám mây ấy, Gaeul & Eul Joo đang chơi trò trốn tìm…Mặt trời dường như đã kém rực rỡ hơn bởi nụ cười của Gaeul & Eul Joo.
…
Thank you.
http://daumbgm.nefficient.co.kr/mgbd...0141426401.wma…
Cô đang cười. Nụ cười ấy làm cõi lòng Yi Jung dâng tràn một niềm vui mà trước đây anh luôn cho là khó hiểu. Nhưng giờ anh hiểu đó là gì rồi ! Hạnh phúc. Hạnh phúc khi thấy người mình yêu cười.
…
[align=right]Chỉ biết cám ơn chúa trời, chỉ biết nói lời cảm ơn
Vì đã gửi em đến bên tôi
Và khiến tôi chỉ yêu mình em
Bất cứ khi nào mở mắt
Hình ảnh em là thứ duy nhất tôi thấy[/align]….
Yi Jung bước xuống sân phơi.
“Oppa !” Eul Joo reo lên khi thấy anh.
…
“Eul Joo đang chơi trò gì vậy ?” Yi Jung cười với Eul Joo và bế bé lên.
“Trốn tìm ! Oppa chơi cũng nhé !”
“Sao thế ?” Yi Jung thì thầm vào tai cô bé.
“Chơi với một mình Unnie chán lắm !” Eul Joo thì thầm lại vào tai Yi Jung.
Yi Jung mỉm cười.
…
Cách đó ko xa, Gaeul đang đứng nhìn 2 người với ánh mắt dò xét, khó chịu. Cô tự dưng lại thấy ganh tỵ với Yi Jung. Vì trên đời này ngoài cô & ông bà Kim ra lại có thêm một người khiến Eul Joo reo lên vui vẻ khi nhìn thấy. Và xem cách cô bé cười nói với Yi Jung kìa. Ghét thế ko biết!
Trong khi Gaeul đang đứng khựng lại với khuôn mặt khó hiểu và khó..chịu thì đột nhiên Eul Joo tuột khỏi vòng tay Yi Jung rồi chạy như bay về phía Gaeul & ôm chầm lấy cô.
…
“Bắt đc Unnie rồi !” Cô bé reo lên.
“Hả ?” Gaeul trợn mắt nhìn Eul Joo đang cười một cách láu cá.
“Oppa ơi ! Unnie thua rồi ! Bây giờ Unnie sẽ phải đuổi bắt chúng ta.” Eul Joo lon ton chạy về phía Yi Jung .
…
“Ya ! Kim Eul Joo !” Gaeul hét lên một cách giận dỗi.
Nét mặt giận dỗi của Gaeul khiến Yi Jung phì cười. Trông cô trẻ con ko kém gì Eul Joo. Và cũng đáng yêu như thế !
“Oppa !” Eul Joo nắm lấy tay Yi Jung kéo đi.”Unnie sắp bắt chúng ta đấy !”
Eul Joo & Yi Jung bắt đầu hí hửng chạy vòng vòng quanh sân phơi rồi lẫn vào trong những tấm rèm đang bay trong gió. Sau lưng hai người là Gaeul đang phùng má trợn mắt đuổi theo.
….
[align=right]Lại ngày hôm nay, trong sâu thẳm lòng tôi
Tôi đã sống như từng mơ ước
Điều thôi thúc tôi phải tồn tại chính là em
Khi em cảm thấy đau khổ, khi tôi ở bên cạnh sẻ chia
Khi từng giọt nước mắt đớn đau chảy dài trên gò má
Em có hiểu được tôi đã mong ước gì chăng ?[/align]
…
“Gaeul ah ! Em chạy chậm wá đấy !” Yi Jung quay lại trêu chọc .
“Cả anh cũng thế nữa ah ?” Gaeul cáu kỉnh nói.
“Oppa về phe Eul Joo mà !”
“Tôi mà bắt đc là 2 người chết với tôi !”
[align=right]….
Đừng cố gắng níu kéo nước mắt của ngày hôm qua
Tôi không bao giờ muốn bỏ em lại một mình
Niềm tự tin giúp cuộc đời tôi không gục ngã
Vì tình yêu cuồng si, tôi sẽ mãi trân trọng em[/align]
…
Tiếng cười trong trẻo lại vang lên & tràn ngập khắp không gian tĩnh mịch của biệt thự Choen dae dong. Nó thổi một luồng sinh khi mới cho nơi vốn dĩ lạnh lẽo & yên ắng này.
…
[align=right]….Một lần nữa, xin đừng khiến thế giới này đau đớn vì những nỗi chia ly
Đừng để chính bản thân em chìm trong đau khổ thêm nữa
Giữa thế giới rộng lớn này, khi đã xoa dịu nỗi đau trong trái tim em
Tôi chỉ muốn hét thật to rằng em là của tôi
…[/align]
..
Những tia nắng lấp lánh nhảy múa trên thảm cỏ. Những cơn gió nhẹ khẽ rung những cành liễu trong vườn. Và gió cũng làm phấp phới những tấm rèm treo trên khung sắt của cái giường lớn có đệm màu trắng được đặt gần bể bơi của biệt thự.
Trên cái giường ấy, Yi Jung, Gaeul đang tận hưởng một giấc ngủ trưa hiếm hoi của những người luôn bận rộn. Đôi mắt họ khép lại một cách bình thản & môi họ dường như đang mỉm cười. Và nằm giữa hai người là Eul Joo. Đầu cô bé gối lên tay Gaeul nhưng bàn tay bé nhỏ lại nắm chặt lấy tay Yi Jung. Nếu như gia đình là như thế này thì ngay lúc này họ có thể là hình ảnh của một gia đình ấm áp & hạnh phúc nhất thế gian.
…
***
Xưởng gốm.
Eul Joo tròn mắt lên khi nhìn thấy các dụng cụ làm gốm . Trông cô bé cứ như là lọt vào thế giới thần tiên mà mấy bé con thường mơ vậy .
“UH !Anh đang ờ với Eul Joo !”
…
“Vậy 5 giờ anh dẫn cô bé đến quán kem gần trung tâm nhé ! Bye !”
…
Yi Jung kết thúc cuộc gọi với Gaeul.Nếu ko có chuyện gấp ở trung tâm thì chắc chắn cô đã đến đây cùng Eul Joo. Con bé lúc nào cùng khiến Gaeul lo lắng & quấn quýt đến mức kì lạ. Anh đưa mắt tìm Eul Joo & bật cười trước những biểu hiện ấy củả cô bé. Sao cô bé lại có vẻ giống anh lần đầu đc phép vào xưởng gốm thế nhỉ ?
…
“Cái này là cái gì thế hở , oppa ?”. Cô bé cứ luôn mồm hỏi Yi Jung tên của tất cả mọi dụng cụ lọt vào mắt bé. Và hỏi xong còn chưa dủ, cô bé còn bắt Yi Jung chỉ cho cách sử dụng.
…
“Phải có đất sét thì mới sử dụng đc những dụng cụ đó !” Yi Jung mỉm cười trả lời.
“Thế oppa lấy đất sét này đi !” Eul Joo lon ton đến chỗ đề balo của mình & lấy ra một hộp đất sét đồ chơi.
Đến lúc này, Yi Jung cảm thấy bối rối. Bàn tay phải của anh vẫn còn cử động rất khó khăn trong các thao tác. Nhưng…
“Oppa ! Bày cho Eul Joo đi !”
Nét phụng phịu đáng yêu của Eul Joo làm Yi Jung ko thể từ chối. Anh lắc đầu chịu thua rồi bế Eul Joo ngồi lên một cái ghế cao để cô bé ngồi vừa tầm bàn làm gốm. Thật kì lạ, chỉ một thời gian ngắn, Eul Joo đã nhanh chóng sử dụng đc các dụng cụ đơn giản. Và cô bé tạo hình đc một trái táo trông như thật bằng đất sét. Yi Jung ko giấu đc sự ngạc nhiên khi thấy điều đó. Cô bé này có thế là một thiên tài gốm trong tương lai.
…
***
Quán kem.
Eul Joo mút một muỗng kem to đùng.
“Oppa !” Cô bé gọi Yi Jung.
“M…” Yi Jung cúi xuống.
Muỗng kem to dùng trên tay Eul Joo nằm luôn trong miệng Yi Jung khiến anh trợn ngược mắt lên. Còn cô bé thì cười toe toét khi thấy vệt kem tèm lem trên vành miệng Yi Jung.
Và Yi Jung chợt nhận ra ko chỉ có giọng cười của Eul Joo vang lên.
…
“Haha ! Nhìn cậu đẹp trai hẳn ra với cái miệng tèm lem đó Yi Jung !” Woo Bin lến tiếng.
Những mảnh còn lại của F4 đang bước vào bên cạnh một nửa của họ. Gaeul đang đứng cạnh Jandi. Cũng như mọi người, trên môi Gaeul là nụ cười thích thú.
…
“Unnie!” Eul Joo lon ton chạy đến chỗ Gaeul.
“Sao mọi người lại đến đây ?” Yi Jung bước theo cô bé đến chỗ các bạn.
“Chúng ta có cuộc họp !”
End Part I